
Ba Mươi Năm Vẫn Chưa Muộn
Sau khi đưa cháu trai đến trường, tôi quay về nhà và bất ngờ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa chồng cùng con trai trong thư phòng.
Chồng tôi nói: “Mọi việc xong xuôi rồi, chuyện sang nước ngoài với dì Hạ đã sắp đặt ổn thỏa. Chỉ cần khéo léo một chút, đừng để mẹ con nhận ra.”
Con trai tôi khẽ đáp: “Ba cứ yên tâm, từng ấy năm mẹ nào phát hiện điều gì đâu. Chỉ tội cho ba, nửa đời người phải sống bên một người đàn bà mà ba chẳng hề yêu.”
Chồng tôi khẽ thở dài: “Không sao cả, dì Hạ của con là cánh chim tự do giữa trời xanh, vốn dĩ không nên để ba kìm hãm, bắt giam mình trong căn bếp suốt cả đời.”
Anh ta khẽ cười, giọng dịu dàng chưa từng dành cho tôi: “Tên con là Trạch Hòa, bởi ba chọn chữ Hòa trong cái tên Hân Hà. Dẫu thân ba ở đâu, thì trái tim này vẫn mãi thuộc về dì Hạ của con.”
Tôi choáng váng rời đi, bước chân vô định lang thang đến công viên, rồi ngồi phịch xuống chiếc ghế đá và thiếp đi lúc nào chẳng hay.
Nhưng khi tỉnh dậy, tôi không hề trọng sinh, cũng chẳng có cơ hội làm lại từ đầu.
Đôi tay tôi vẫn thô ráp, chai sạn như cũ, những sợi tóc rũ xuống vẫn bạc trắng như ngày nào.
Nhưng tôi đã có một mối hận đủ để kéo tất cả bọn họ cùng rơi xuống địa ngục.
Tác giả:
Thể loại: Hiện Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 7
📖 Bắt đầu đọc