Chính Thất Phong Lưu
Ba ngày sau khi ta cùng An Ninh hầu – Lâm Viễn – thành thân, vợ chồng cùng nhau hồi môn, song thân vui vẻ nghênh đón, nét mặt rạng rỡ như xuân phong.
Mối hôn sự này vốn đã đính từ thuở còn thơ, môn đăng hộ đối, thanh mai trúc mã, quả là lương duyên trời định.
Phụ mẫu hai nhà đều mãn nguyện, Lâm Viễn đối với ta lại ôn nhu săn sóc, thật là bậc hiền phu khó gặp.
Trong tiệc gia yến, thứ muội A Như bỗng ôm ngực, sắc mặt tái nhợt trước món cá chép
chua ngọt, bà vú bên cạnh thất thanh kêu lên: “Tiểu thư làm sao vậy? Chẳng lẽ nhiễm phong hàn? Mau truyền đại phu!”
Một tiếng kêu ấy khiến nam khách đang uống rượu sau bình phong cũng bị kinh động, mẫu thân đành phải cho gọi đại phu đến.
Đại phu đến rất mau, sau khi bắt mạch liền chắp tay nói: “Là hỉ mạch, thai đã được hai tháng.”
“Choang” một tiếng, mẫu thân đánh rơi tách trà trong tay, sứ vỡ tan tành.
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 42
📖 Bắt đầu đọc