
Cưng Vợ Đến Tận Cùng
Tôi là con gái độc nhất của Tư lệnh quân khu Bắc Kinh, cũng là thiên kim thật sự nhà họ Kỷ bị thất lạc hai mươi năm mới tìm lại được.
Năm tôi năm tuổi mới được đón về nhà, vậy mà giả thiên kim lại cho rằng tôi cướp mất tình thương của cô ta, ra sức gây khó dễ cho tôi.
Anh trai tôi luôn nói cô ta từ nhỏ đã được cưng chiều, tính tình kiêu ngạo, bảo tôi nên nhường nhịn nhiều hơn một chút.
Tôi thấy cô ta mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa, đành nhịn hết lần này đến lần khác.
Cho đến ngày lễ thành niên, cha tôi cử cấp dưới đến các đại quân khu chọn ra những sĩ quan ưu tú, để tôi rút thăm chọn vị hôn phu.
Anh trai lại cố tình tráo ống thăm, khiến tôi trước mặt mọi người rút trúng một lá xăm xấu nhất.
Lá xăm ấy ứng với một quân nhân già đóng quân ở biên giới, đã bị tàn tật và hủy dung trong lúc làm nhiệm vụ.
Cả hội trường xôn xao, tiếng bàn tán vang lên không ngớt.
Tôi đỏ hoe mắt, sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
Anh trai lại tỏ vẻ thành khẩn an ủi tôi:
“Đừng trách anh, Minh Nguyệt nói em cướp chiếc xe địa hình mà cô ấy thích từ trước, anh là anh trai, đương nhiên phải đòi lại công bằng cho cô ấy.”
“Minh Nguyệt từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu uất ức như vậy, anh chỉ để em rút thăm xấu nhất để dỗ cô ấy vui thôi mà.”
“Yên tâm, em dù sao cũng là con gái duy nhất của Tư lệnh, sao có thể thật sự gả cho một ông già tàn phế được.”
Tôi nhìn thấy sự thiên vị dành cho Kỷ Minh Nguyệt trong đáy mắt anh, đau đến không thở nổi.
Thì ra trong mắt anh, tôn nghiêm của đứa em gái ruột như tôi còn không bằng một câu tủi thân của giả thiên kim.
Tác giả:
Thể loại: Hiện đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 149
📖 Bắt đầu đọc