
Minh Nguyệt Độc Chiếu Ta
Ta từ nhỏ lớn lên trong hầu phủ, cùng biểu ca Phó Thừa Tắc thanh mai trúc mã.
Năm ta mười lăm tuổi, hầu phủ đón về một cô nhi yếu ớt, điệu đà.
Nàng nhìn trúng y phục mới và con ngựa con của ta.
Ta không chịu nhường, Thẩm Tranh liền rưng rưng hai giọt lệ.
Phó Thừa Tắc thấy vậy, quay sang quở trách ta ích kỷ.
Về sau, trong trận đấu mã cầu, Thẩm Tranh bị một vị quý nữ ức hiếp, ta chẳng buồn bước lên giúp đỡ.
Hắn lại nói ta kiêu căng vô tình, phạt ta quỳ trong từ đường suốt một đêm.
Lần này, ngay cả ngoại tổ mẫu vốn luôn cưng chiều ta cũng chẳng đứng ra bênh vực, chỉ để lại một câu:
“Quả thật A Mãn có hơi kiêu ngạo rồi.”
Ta hậm hực bỏ đi, một mình trở lại Giang Nam, lấm lem bụi đất đứng đợi ở bến thuyền, mong cha đến rước.
Thế nhưng người đến lại là Yến Cảnh.
Hắn nhìn ta lôi thôi nhếch nhác, khóe môi cong lên, giọng khẽ mang ý cười trêu chọc:
“Bị người bắt nạt rồi mới nhớ đường về nhà sao?”
Tác giả:
Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại , Ngọt Sủng , HE
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 1
📚 Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5