
Phùng Sinh
Ta đã theo chân vị hôn phu chịu cảnh lưu đày ba năm, cuối cùng cũng đợi được ngày rửa sạch oan khuất. Thế nhưng, hắn lại muốn cưới tỷ tỷ ruột của ta làm thê tử, còn ta thì bị ép ban cho danh phận tiểu thiếp.
Đường cùng tuyệt lộ, ta nhảy xuống sông Vong Xuyên.
Không ngờ Diêm Vương phán rằng số ta chưa tận, nhất định bắt ta hoàn dương.
Ta chẳng cam lòng, chỉ đành vất vưởng chốn địa phủ, cho đến khi gặp một nam nhân tóc tai rối bời, dung nhan mờ ảo như ẩn trong sương mù.
Hắn tự xưng là Thái tử, chết oan uổng, không chịu uống canh Mạnh Bà.
Khéo thay, ta lại muốn uống.
Chúng ta cùng kéo nhau đến trước mặt Diêm Vương.
Diêm Vương bị chúng ta quấy nhiễu đến nhức cả đầu, bèn phất tay áo, phán một câu:
“Ngươi còn bốn mươi năm thọ mệnh. Thế này đi, hai đứa kết thành phu thê, mỗi người chia một nửa số năm, cùng nhau hoàn dương!”
Tác giả:
Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại , HE , Quyền mưu
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 1
📚 Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5