
Tiền Dưỡng Lão Của Mẹ, Ai Cũng Đừng Hòng Động Vào
Lương vừa về tài khoản, tôi lập tức chuyển đúng giờ, đúng chỗ 10.000 tệ tiền dưỡng già vào thẻ của mẹ.
Định bụng kiểm tra xem còn dư bao nhiêu thì phát hiện ngoài số tiền vừa nạp, trong thẻ chẳng còn lấy một đồng.
Tôi còn ngỡ mình hoa mắt, quẹt thẻ thêm mấy lần để chắc chắn, ai dè ngay cả 10.000 tệ mới gửi cũng bốc hơi sạch sẽ.
Hoảng hốt mở ứng dụng tra lịch sử giao dịch, tôi chết sững khi thấy toàn bộ số tiền tôi gửi vào từ trước tới nay đều lần lượt chảy vào tài khoản của bạn trai.
Tôi tức tốc chất vấn, anh ta thì ấp úng, vòng vo bảo tôi đi hỏi… mẹ anh ta.
Rất nhanh sau đó, mẹ anh ta gửi một đoạn tin nhắn thoại, giọng điệu ẩn ý mà đầy khí thế:“Vũ Hân này, chúng ta vốn là người một nhà, không cần khách sáo. Sau này hai đứa cưới nhau, dì cũng chẳng có chỗ ở, khoản tiền này coi như cho dì đặt cọc mua nhà trước đi.”
Tôi nghe xong chỉ bật cười lạnh.
Tiền dưỡng lão tôi dành dụm cho mẹ, sao có thể thành tiền mua nhà cho mẹ bạn trai?
Nghĩ bà ta không biết rõ nguồn gốc khoản tiền, tôi còn nhắn lại một câu giải thích:“Dì ơi, đây là tiền dưỡng già con tích cóp cho mẹ, không phải tài sản chung của con và Văn Thanh đâu ạ.”
Ai ngờ bà ta vẫn thản nhiên, trả lời đầy tự tin:“Hân Hân, con nói thế xa cách quá rồi. Hai nhà mình chẳng phải sắp thành một sao? Tiền này cũng chỉ vì tương lai cả thôi!”
Tôi nhếch môi cười nhạt.
Chuyện cưới hỏi còn chưa bàn bạc, mà tài sản riêng của tôi đã bị nhắm tới rồi.
“Dì ạ, đây là tiền tôi để dành cho mẹ, chuyện mua nhà để sau hãy nói.”
Bằng mọi giá, tôi phải lấy lại tiền. Dù sao trong đó tôi cũng đã tích góp trọn vẹn 200.000 tệ cả thảy.
Tác giả:
Thể loại: Hiện Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 59
📖 Bắt đầu đọc