
Trọng Sinh: Đừng Hòng Ép Tôi Ăn Dưa Muối
Kiếp trước, cả nhà cùng đi du lịch, mẹ chồng lại giở trò quen thuộc.Bà bảo đồ ăn trong khu du lịch vừa đắt đỏ vừa đầy dầu bẩn, ăn chẳng bổ béo gì.Thế nên nhất quyết bắt chúng tôi ăn hũ dưa muối mốc xanh mốc trắng mà bà cẩn thận khuân từ nhà đi.
Mẹ chồng còn tự hào tuyên bố:“Đây là dưa muối ta tự tay làm, cất giữ bao nhiêu năm, tinh hoa hội tụ. Ăn vào vừa rẻ vừa khỏe!”
Tôi khẽ lắc đầu, thẳng thắn:“Thứ này mốc meo rồi, không tốt cho sức khỏe. Nhỡ ăn xong đau bụng, Tết nhất còn phải đi bệnh viện thì xui xẻo lắm.”
Vừa dứt lời, mặt mẹ chồng đã sầm lại.Trong mắt bà, tôi không ăn tức là chê bai, làm mất mặt bà.Bà vung tay tát thẳng vào mặt tôi.
Chồng tôi cũng lạnh giọng:“Tôi lớn lên nhờ dưa muối của mẹ, có sao đâu.”
Mẹ chồng liền thừa thế xúi giục, bảo anh ta phải có uy nghiêm chủ nhà.Kết quả, hai mẹ con hợp sức cưỡng ép, ép tôi nuốt thứ dưa muối mốc meo đó, còn khóa chặt cửa, lấy điện thoại của tôi với lý do “dạy dỗ con dâu bất hiếu”.
Cuối cùng, tôi thật sự bị trúng độc.Không ai đưa đi cấp cứu, và tôi chết một cách oan ức.
…
Khi mở mắt, tôi lại quay về đúng khoảnh khắc ấy — cái ngày mẹ chồng hí hửng chỉ vào túi dưa muối to tướng, bắt cả nhà ăn.
Lần này, tôi vội bưng cốc nước lọc, cong môi cười:“Mẹ, dạo này con đang giảm cân. Mấy món ngon này, mẹ với anh Tần Kha cứ ăn nhiều vào nhé.”
Tác giả:
Thể loại: Hiện Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 22
📖 Bắt đầu đọc