
Xuân Ý Rối Bời, Chỉ Nguyện Vì Chàng
Đại triều ta lấy gầy làm chuẩn mực cái đẹp, đến nỗi đám nam nhân đều gầy tong teo như khỉ.
Riêng ta lại mê mẩn những kẻ cường tráng, bắp tay rắn rỏi, vai u thịt bắp.
Thế là nhân lúc đêm khuya vắng vẻ, ta lén trèo tường vào phủ tướng quân.
“Tướng quân, ngài cứ thuận theo ta đi mà!”
Hứa Việt vội vàng giữ chặt vạt áo mình, thần sắc rối ren như gà mắc tóc:
“Giang tiểu thư, nàng… thật quá đỗi đáng sợ!”
Nghe đồn Hoàng thượng có ý muốn ban hôn cho Hứa Việt, ta liền tung tin khắp kinh thành:
“Hứa Việt thật ra là đoạn tụ!”
Hứa Việt tức đến mắt đỏ bừng, túm lấy ta nhét vào lòng mà cắn một trận tơi tả…
Trên triều, Hoàng thượng yêu quý nhân tài, bèn hỏi bá quan văn võ:
“Có vị đại thần nào nguyện đem nữ nhi hoặc muội muội gả cho Hứa Việt, giúp hắn nối dõi tông đường?”
Phụ thân ta là người đầu tiên bước ra, vẻ mặt đầy kiên quyết, không chút do dự đẩy ta về phía trước…
Tác giả:
Thể loại: Unknown
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 18
📖 Bắt đầu đọc