
Bàn Cờ Của Nữ Vương
Vừa được nhận về nhà, muội muội ta đã lập tức hủy đi bản vẽ bảo giáp hộ thân mà ta dày công chuẩn bị cho huynh trưởng.
“Tỷ tỷ, huynh trưởng là bậc tướng tài, thần dũng vô song, cần gì đến vật ngoài thân che chở?”
Nàng ta nói lời chính nghĩa, ra vẻ cao cả.
“Huyền thiết này tốn cả ngàn vàng, chẳng qua chỉ để thỏa mãn lòng hư vinh của tỷ tỷ. Nếu đem số tiền này đi khao thưởng ba quân, chẳng phải càng thu phục được lòng người hơn sao?”
Những lời ấy đã hạ thấp tâm huyết của ta xuống không đáng một đồng.
Phụ thân gật đầu tán thưởng, còn huynh trưởng lại càng cảm động.
Khác với kiếp trước, ta không còn tranh cãi đến đỏ mặt tía tai để chứng minh rằng bộ bảo giáp này có thể cứu huynh ấy một mạng.
Ta chỉ cúi mắt cười nhẹ: “Muội muội quả là người hiểu đại nghĩa, là ta thiển cận rồi. Việc này, cứ để muội muội quyết định.”
Kiếp trước, huynh trưởng ra trận trúng phải tên độc, bị quân địch treo trên tường thành phơi nắng suốt ba ngày.
Phụ thân tán gia bại sản cũng chỉ mong thu về một bộ hài cốt không toàn thây.
Còn người muội muội đó của ta, Lâm Nguyệt Thiền, đã sớm cuỗm hết của cải trong nhà để cùng tướng quân địch quốc ân ái mặn nồng.
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 3
📖 Bắt đầu đọc