Bông Hồng Khô Năm Ấy
Lễ cưới của Lục Thi Vũ và Hách Văn Đình tiêu tốn hơn một trăm vạn, ai cũng biết tổng tài nhà họ Hách yêu vợ như mạng. Nhưng đến năm thứ năm sau kết hôn, Hách Văn Đình lại đưa về một cô gái lạnh lùng – thiên tài y học tên Thẩm Thư Nhung.
Cô ta vừa trở về nước với vinh quang giành được giải thưởng y học Lasker, luôn đeo kính, tay không rời hồ sơ bệnh án. Mặc áo blouse trắng chỉnh tề, cài nút kín đáo, người lúc nào cũng phảng phất mùi thuốc sát trùng.
Lục Thi Vũ từng nghĩ cô ta chỉ là cấp dưới của Hách Văn Đình. Cho đến khi cô chứng kiến Hách Văn Đình – người đàn ông kiêu ngạo ấy – quỳ một gối dưới mưa, cúi người đeo vòng kiềng chân cho Thẩm Thư Nhung.
Hộp cơm trong tay cô rơi xuống đất, canh nóng bắn lên da thịt, Lục Thi Vũ lại hoàn toàn không hay biết, chỉ lặng lẽ xuyên qua màn mưa, ánh mắt khóa chặt lấy hai người họ.
Cô bừng tỉnh, lao đến kéo mạnh Hách Văn Đình: “Hai người đang làm gì vậy?”
Hách Văn Đình thoáng kinh ngạc: “Em đến đây làm gì?”
Trên mặt Thẩm Thư Nhung không có chút chột dạ nào khi bị bắt gặp, cô ta chỉnh lại kính mắt, giọng điệu bình thản: “Chào phu nhân, Hách tổng đang thưởng cho tôi vì thành công của dự án y học lần này.”
Ánh mắt Hách Văn Đình nhanh chóng chú ý đến vết bỏng trên tay Lục Thi Vũ, nhíu mày: “Sao lại bị phỏng?”
Ánh mắt quan tâm ấy, giống hệt như xưa.
Tác giả:
Thể loại: Hiện đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 437
📖 Bắt đầu đọc