ĐẠI LANG THAY HÔN
VĂN ÁN
Khắp thành Quảng Lăng, ai ai cũng nói Tạ Thanh Từ thật có phúc.
Bởi hắn có một vị huynh trưởng tài giỏi, việc gì cũng thay hắn gánh vác chu toàn.
Tạ Thanh Từ trốn học, huynh trưởng liền đích thân mang thịt khô tới cửa xin lỗi tiên sinh.
Tạ Thanh Từ trốn nợ, huynh trưởng lại tự đến sòng bạc, giúp hắn thanh toán từng khoản.
Ngay cả Triệu ma ma khi chải tóc cho ta cũng không nhịn được mà than rằng:
“Đại lang nhà họ Tạ cái gì cũng tốt, chỉ khổ nỗi Nhị lang chẳng chịu nên thân.
Nếu cô nương được gả cho Đại lang ấy, e là lão gia phu nhân còn vui mừng chẳng kịp đó.”
Ta lại chỉ mỉm cười, dịu dàng đáp:
“Đại lang đã tốt như thế, thì Nhị lang chưa chắc đã kém đâu.”
Cho đến hôm nay, để dỗ dành cô thanh mai của mình vui vẻ, Tạ Thanh Từ lại trốn hôn, bỏ mặc ta, người con gái từ phương xa gả tới, phải ngồi chờ mòn mỏi trong kiệu hoa.
Giờ lành đã trôi qua, quan khách trong sảnh đều vươn cổ hóng chuyện, bàn tán râm ran:
“Người ta vẫn nói, gả con gái phải ngẩng đầu, rước dâu phải cúi đầu, coi bộ nhà họ Thẩm hôm nay sắp có trò hay để xem rồi.”
Mà ta, trong kiệu hoa, chẳng khóc cũng chẳng quậy.
Chỉ khẽ nâng quạt, nghiêng đầu nhìn sang vị Đại lang kia với đôi mắt mang chút tò mò, trốn học, trốn nợ còn dễ, nhưng trốn hôn như thế này, không biết Đại lang sẽ thay đệ đệ mình dàn xếp thế nào đây?
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 191
📖 Bắt đầu đọc