
Hải Yến Hà Thanh
Ngày trở về kinh thành, ta gặp lại người khuê mật khi xưa.
Nàng ta kéo tay áo ta, khẽ khàng dò hỏi: “Năm năm rồi, ngươi cũng nên làm hòa với Hầu gia rồi chứ?”
Ta và Tạ Hành từ nhỏ đã được Hoàng thượng ban hôn, môn đăng hộ đối, tình cảm lưỡng tương, là một mối lương duyên trời định.
Thế nhưng năm năm trước, Tạ Hành thà kháng chỉ vào tù chứ không chịu bái đường thành thân với ta.
Hắn nói dưa ép không ngọt, muốn trả lại tự do cho ta, để ta ở bên người trong lòng thật sự của mình. Nói rồi, hắn kéo nha hoàn bên cạnh, ép nàng ta bái đường.
Ta trăm miệng không thể giải bày, từ khi nào ta lại có thêm một người trong lòng chứ?
Nhưng hắn đã ruồng bỏ ta như vậy, khiến ta không còn chỗ đứng ở kinh thành, đành phải rời đi.
“Thật ra Hầu gia vẫn luôn nhớ đến ngươi, còn nói năm đó nếu không phải ngươi phụ hắn, thì hai người đã sớm con cháu đầy đàn rồi.”
“Hắn nói rồi, chỉ cần ngươi chịu cúi đầu, hắn sẽ lập tức hưu thê, cưới ngươi về làm phu nhân Hầu phủ một cách vẻ vang.”
Ta cười khẩy.
Muốn cưới ta ư? Vậy phải hỏi xem phu quân và con ta có đồng ý không đã.
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 23
📖 Bắt đầu đọc