HÔN ƯỚC DƯỚI TÁN LƯU TÔ
Đêm trước ngày thành thân, bạch nguyệt quang của Cố Tranh tìm đến cửa.
Nàng chịu tổn thương tình ái, thần hồn điên đảo, nắm lấy tay áo hắn, giọng nghẹn ngào:
“A Tranh, chàng… còn muốn ta nữa chăng?”
Mà Cố Tranh, người trước nay kiêu ngạo, miệng lưỡi cay nghiệt trước mặt ta, lại lần đầu lộ ra dáng vẻ ngượng ngùng, bối rối.
Hắn nhẹ nhàng lau giọt lệ nơi khóe mắt nàng, động tác ôn nhu đến nực cười.
Từ ngày ấy trở đi.
Trong Quốc công phủ, rừng quế ta yêu nhất bị nhổ sạch, thay bằng những khóm lưu tô hoa mà cô nương tên Tước Chi ưa thích.
Ta không được phép cười đùa trong viện, không được thả diều bắt bướm, càng không được tùy tiện xuất hiện trước mặt nàng ta, chỉ vì Cố Tranh sợ ta khiến nàng thương tâm.
Ngay cả khi Tước Chi cô nương vô ý rơi xuống nước.
Hắn cũng chẳng hỏi han, liền quả quyết cho rằng là ta gây nên.
Hắn phạt ta quỳ bên hồ sen, ép ta nhận lỗi.
Ta rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào nói:
“Cố Tranh, ta… không muốn gả cho chàng nữa.”
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 156
📖 Bắt đầu đọc