
Không Muốn Làm Hoàng Hậu
Lúc phụ thân đẩy ta lên xe tuyển tú, ông dúi vào tay ta một thỏi bạc vụn.
“Lịch Hạ, nhà chúng ta không cầu con làm nương nương, chỉ cần kiếm miếng cơm ăn là được.”
Ánh mắt ông lảng tránh, không dám nhìn ta.
“Trong cung nhiều quy củ, bớt nói lại, chăm dập đầu, sống sót đến cuối cùng rồi cũng sẽ ra được thôi.”
Ta cầm thỏi bạc trên tay, thấy cũng khá nặng.
“Con biết rồi.” Ta vén rèm xe nhìn ra ngoài. “Nếu con làm tốt, con sẽ gửi về cho phụ mẫu hai tấm gấm thượng hạng.”
Phụ thân ta không đáp lời, quay người bỏ đi, bóng lưng trông như bị chó đuổi.
Ta hiểu ý ông.
Nhà họ Trịnh chỉ là một gia đình tú tài sa sút, phụ thân ta thi mười năm không đỗ cử nhân, nhà nghèo đến mức chuột cũng phải khóc mà bỏ đi.
Gửi ta vào cung, chẳng qua là vứt đi một nữ nhi, đánh cược một phen.
Thắng, cả nhà gà chó lên trời.
Thua, thì coi như chưa từng sinh ra đứa nữ nhi này.
Ta sờ nửa miếng bánh bao khô giấu trong lòng, trong đầu đã tính toán rõ ràng.
Hoàng đế ư, cũng chỉ là nam nhân mà thôi.
Hậu cung ư, chẳng qua cũng chỉ là chốn công sở mà thôi.
Ta, Trịnh Lịch Hạ, không mơ mộng hão huyền, chỉ muốn ở trong cung này có một chỗ đứng, nhận một phần bổng lộc, tiện thể xem có kiếm chác thêm được gì không.
Còn tình yêu?
Thứ đó có ăn được không?
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 13
📖 Bắt đầu đọc