Lòng Không Cam
Giang Vân và tôi kết hôn năm năm. Anh bị chứng tinh trùng yếu, còn tôi thì sức khỏe không tốt. Cả hai đã từng nghĩ, đời này có lẽ chẳng còn cơ hội làm cha mẹ nữa.
Cho đến khi có được bé Đào Đào, chúng tôi vui mừng đến rơi nước mắt. Anh cưng chiều con bé đến mức đặt con lên đầu quả tim, đi đâu cũng khoe, cười một cái là mềm lòng, hệt như toàn bộ thế giới của anh chỉ xoay quanh đứa trẻ nhỏ ấy.
Nhưng hôm nay là ngày Đào Đào tròn một tuổi, lễ bắt thăm tương lai được chuẩn bị chu đáo, nhà đầy người chúc phúc — vậy mà anh lại không đến.
Tôi không nổi giận, chỉ thấy lạ. Cho đến khi lướt mạng, nhìn thấy dòng trạng thái của thư ký anh:
“Ai mà không phải là đứa trẻ chứ? Chỉ cần có người cưng, mãi mãi vẫn là trẻ con.”
Kèm theo bức ảnh chụp căn phòng trang trí như lâu đài cổ tích — trên sofa, vắt hờ chiếc áo vest mà sáng nay, chính tay tôi đã giúp anh mặc vào.
Tôi không khóc, cũng chẳng làm ầm lên. Chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng chấp nhận. Rồi lặng lẽ, buông tay thành toàn cho họ.
Tác giả:
Thể loại: Hiện Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 617
📖 Bắt đầu đọc