
Mệnh Phượng Hoàng, Định Giang Sơn
Phụ thân và huynh trưởng chiến tử nơi quan ải, chỉ sau một đêm ta đã trở thành cô nhi. Thánh Thượng rủ lòng thương xót, cho phép ta rút thăm để chọn một phu quân trong số các vị hoàng tử. Ngài còn ban lời rằng: “Kẻ nào có được con, kẻ đó sẽ có được thiên hạ.” Kiếp trước, với trái tim thiếu nữ hoài xuân, ta đã ngầm giở thủ đoạn để được như nguyện gả cho Tam hoàng tử Tạ Cảnh An. Sau khi thành hôn, hai chúng ta chung sống hòa hợp như cầm với sắt, trở thành một đoạn giai thoại chốn kinh thành. Vậy mà đến ngày ta phò trợ hắn lên ngôi cửu ngũ, hắn lại nhẫn tâm nhốt ta xuống hầm tối, mặc cho rắn rết độc trùng chui vào da thịt ta. “Nếu không phải ngươi một mực đòi gả cho ta, Phụ hoàng sao có thể sai người lôi Tiểu Hòa đến bãi tha ma! Khi bị lũ sói hoang kia xé xác, nàng ấy vẫn không ngừng gọi tên ta…” Ta đau đớn đến xé nát tim gan, quỳ xuống van xin trong tuyệt vọng. Vậy mà đáp lại chỉ có bóng lưng lạnh lẽo của hắn. Cuối cùng, ta chết đi trong thống khổ tột cùng. Còn Tạ Cảnh An lại bất chấp mọi lời dị nghị, sắc phong cho Hạ Hòa đã chết. Trùng sinh một kiếp, lần này ta không một chút do dự rút lấy thẻ bài của Đại hoàng tử Tạ Cảnh Diệp. Còn một Tạ Cảnh An xưa kia vốn cao cao tại thượng, nay lại trở thành thứ chuột chạy qua đường, người người đánh đuổi.
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 50
📖 Bắt đầu đọc