
Nam Hạ Phùng Xuân
Sau khi tỷ tỷ bỏ nhà ra đi, hôn ước với Tiêu Hoài Yến rơi xuống đầu ta.
Khi ấy hắn bại trận, chân lại què, ta đã tận tâm chữa trị. Tiêu Hoài Yến cũng từng có đôi lúc dịu dàng với ta.
Ta đã ngỡ đời này sẽ gả cho hắn, bình yên sống hết quãng đời còn lại, thì tỷ tỷ trở về.
Khi đó, chỉ còn một tháng nữa là đến ngày thành thân.
Tiêu Hoài Yến giận dữ mắng nàng bội tín phụ nghĩa, nhưng lúc nàng sẩy chân rơi xuống nước, hắn lại lòng như lửa đốt nhảy xuống cứu. Giữa thanh thiên bạch nhật, y phục của tỷ tỷ ướt sũng.
Bị ta trông thấy, hắn chỉ thản nhiên giải thích: “Sự đã đến nước này, ta phải chịu trách nhiệm với nàng ấy.”
“Là… muốn nạp tỷ tỷ làm thiếp sao?” Ta hạ giọng hỏi.
Nào ngờ lại chuốc lấy sự chán ghét từ Tiêu Hoài Yến: “Hôn ước này vốn là ngươi chiếm của Tư Họa, sao có thể để nàng ấy làm thiếp.”
Ta luống cuống không biết phải làm sao, tay siết chặt cây ngân châm.
Nếu đã không làm phu quân của ta, vậy thì việc chữa trị sau này cũng không cần ta bận tâm nữa.
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 25
📖 Bắt đầu đọc