NGỌC DUYÊN THIÊN ĐỊNH
VĂN ÁN
Tể tướng tuổi đã cao, cuối cùng cũng có được một cô con gái, vui mừng đến mức ngày ngày ôm con lên triều sớm.
Ở nước Vu Hiền, có một vị tể tướng, dưới gối có ba bốn người con trai, chỉ tiếc là vẫn chưa có lấy một mụn con gái.
Phu nhân của ông sau bao năm mong đợi, cuối cùng cũng mang thai. Cả phủ từ trên xuống dưới đều cầu khẩn từng ngày, chỉ mong lần này có thể sinh được tiểu thư khuê các.
Trải qua mười tháng mang nặng đẻ đau, đến ngày lâm bồn, tiếng kêu xé ruột vang khắp hậu viện. Rồi ngay sau đó, tiếng khóc trong trẻo của một đứa bé gái vang lên, như xé tan trời đất.
“Chúc mừng tể tướng, là một tiểu thư!” – bà mụ vui mừng bồng đứa nhỏ ra, hớn hở báo với vị tể tướng đang nóng lòng chờ đợi ngoài cửa.
Tể tướng xúc động đến rưng rưng nước mắt:
“Ông trời có mắt, cuối cùng cũng cho ta một đứa con gái rồi!”
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 269
📖 Bắt đầu đọc