Thiên Kim Thật Là Cảnh Sát Hình Sự
Tôi nghe tiểu thuyết ngược tâm suốt từ trong bụng mẹ, thành ra vừa chào đời đã mắc chứng hoang tưởng bị hại.
Những cô gái khác bàn chuyện váy vóc, tôi lại sợ bị chụp trộm dưới váy, cầm máy quay thể thao và bút ghi âm bò lổm ngổm trong góc nhà như kẻ rình rập.
Những cô gái khác thả thính với trai mình thích, tôi lại lo mình cãi không lại, liền đăng ký hết các cuộc thi hùng biện, mở miệng là có thể “độc chết” người ta.
Nhưng mãi đến năm mười sáu tuổi, tôi vẫn chưa gặp được cái “nữ phụ oan uổng” nào trong đời mình cả.
Cha mẹ tôi hiền lành, bạn học ngốc nghếch dễ thương, thầy cô cũng nhân hậu tận tụy.
Cho đến khi tôi bắt đầu nghi ngờ mình bị thần kinh thì——
Cha mẹ ruột tôi lái xe sang đến tìm.
Người phụ nữ quý phái xinh đẹp ôm lấy tôi khóc đến nước mắt giàn giụa mà vẫn không quên che chở cho giả thiên kim.
“Thuần Thuần, sau này Nhược Ninh chính là em gái con, hai đứa phải đối xử tốt với nhau nhé.”
Giả thiên kim ngoài mặt ngoan ngoãn đồng ý, thế nhưng ngay ngày đầu tiên về nhà, cô ta đã cố tình nhét trang sức vào túi tôi, vu oan tôi là kẻ trộm.
Cô ta khóc đến hoa lê đẫm mưa, đáng thương thấu trời.
Trong ánh mắt chán ghét và chất vấn của mọi người, tôi hưng phấn móc ra ba chiếc camera thể thao.
“Đến đây! Chúng ta xem từng khung hình một nhé!”
Tác giả:
Thể loại: Hiện đại
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 809
📖 Bắt đầu đọc