
Thịnh Thế Cũng Có Ta
Ta mang theo trăm vạn lượng của hồi môn, gả vào phủ Thừa Ân Hầu.
Sau khi thành hôn.
Thái phu nhân chê ta xuất thân thương nhân, đầy mùi tiền dung tục.
Phu quân cho rằng người ta toàn hơi tiền đồng, làm vẩn đục gió hoa tuyết nguyệt của hắn.
Ngay cả nhi tử ta mang nặng đẻ đau mười tháng cũng nói: “Sĩ, nông, công, thương. Thương nhân vốn dĩ thấp hèn.”
Hay, hay lắm. Các người thanh cao, vậy thì đừng tiêu tiền của ta nữa!
Một tờ thư hòa ly, ta và Hầu phủ từ nay không còn dính dáng.
Hầu phủ không còn nguồn cung dưỡng từ ta, ngày càng túng quẫn, mấy lần cho người đến cửa cầu hòa.
Ta chẳng thèm đoái hoài.
Ai mà thèm làm một vị Hầu phủ phu nhân ôn lương cung thuận cơ chứ?
Khám phá hải trình, thẳng tiến ngoại dương.
Vùng biển sóng gió khôn lường, xứ sở ngoại dương đầy ắp cơ hội xen lẫn hiểm nguy.
Nơi đó mới chính là sân khấu của ta!
Tác giả:
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường
Trạng thái: Hoàn thành
Lượt xem: 22
📖 Bắt đầu đọc